Trang chủ

Powered By Blogger

FLASH ĐẸP TẾT "ÂM LỊCH"

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Vàng Vọt ( Tác giả Cấn ĐÌnh Loan)

PHẦN 1: MẤT MÁT
          Nhìn qua khe cửa thấy một người đàn bà vẻ mặt thiểu não,ngồi 
          một mình tì lưng vào bức tường .Trời chưa tối hẳn, vẫn đủ nhận
          ra khuôn mặt đã một thời mãn nguyện
 nay chỉ còn phảng phất ẩn
          dưới bờ môi hơi dày cong lên như đài
 hoa...
            Nửa đời người làm thiếu nữ,Thanh Hằng lấy chồng và sinh con. 
          đã có lúc trong tay là cả một gia đình hạnh phúc,nhưng bỗng đâu 
          họa ập xuống đầu.Cũng chỉ vì người chồng bội bạc,bỏ đi theo thói
          phù du,cho bây giò tan đàn xẻ nghé.
              Hằng đưa cả 3 đứa con về ngoại,âm thầm chịu đựng đắng cay.
          Rồi tháng ngày cứ thế trôi đi cùng với bao nỗi niềm tê dại.Không
          vượt nổi chính mình Hằng đã tự hủy hoại cuộc đời bằng những 
          điên cuồng trong men rượu.Rượu đã đốt cháy ruột gan;đã thiêu rụi
          cuộc đời. Để một ngày kia dốc sức tần tảo nuôi con,trong cơn ho rũ 
          rượi đã khạc ra bàn tay bầy nhầy màu máu đỏ tươi....
          Hoài là đứa con gái đầu lòng.nó đã thừa hưởng nét quyến rũ trong
          màu mắt tím chiều của mẹ.khuôn hình mền mại theo mỗi bước chân
          đi đã làm bao chàng trai si tình vô tình quen biết.Nhưng Hoài mới chỉ 
          là 16.Chưa ý thức được kiêu sa của người con gái.Đi học về là Hoài
          phụ giúp mẹ bày hàng,trông coi 2 đứa em đang vẫn còn nhõng nhẽo.
              Hàng ngày nhìn ngắm đứa con ngoan,người mẹ không khỏi chạnh 
          lòng: -Thương cho lũ trẻ dại khờ,mà mình thì đã sức cùng lực kiệt...
          Nhưng dẫu vậy,Hằng cũng không thể biết được những gì đã xảy ra 
          trong suy nghĩ của từng con trẻ.Hằng đã không thể ngờ rằng:Đêm
          đêm,Hoài - đứa con yêu xinh đẹp vẫn nước mắt một mình.Uất ức, đau
          khổ và đói nghèo khi bố nó đối xử thậm tệ với mẹ,với nó và với cả các
          em.Chính vì lẽ đó,Hoài đã bỏ học lang thang theo lũ bụi đời trong một
          thời gian dài mà mẹ vẫn không hề hay biết. 


            Lầm lỗi và chán chường...khinh bỉ cuộc sống đầy giả tạo,Hoài cảm 
          nhận mọi sự quẫy đạp lên niềm tin.Không còn mơ ước.Thất vọng đã 
          thít nó vào dần cõi vô biên...
           Vào một đêm bình thường như bao đêm bình thường khác,nhưng cả 
          nhà đã rất lo lắng khi không thấy Hoài về. Linh tính như mách bảo.
          lòng dạ bồn chồn,Thanh Hằng đã thao thức suốt đêm đợi con về sáng
          Nhưng Hoài đã không về.Hoài đã tự đi tìm cái chết để giải thoát cho tất 
          cả;Cho nó và cho cả mọi người.
              Đám tang kéo dài với vô vàn vòng hoa trinh nữ.Bạn bè tiễn đưa.xóm
         làng tiễn đưa.Nhưng bố nó thì không hề đưa tiễn.
              Hoài ra đi vĩnh viễn,nhẹ nhàng như cơn gió thoảng.Nó không để lại gì
         chỉ để lại nỗi đau,đủ vò nát con tim người mẹ-con tim đang héo hon,rã rời 
         bệnh tật ...cho tiếp theo chuỗi ngày ngắn ngủi,mà xót xa tủi hờn...

 PHẦN 2 CÁT BỤI

          Ngồi bên tôi là người đàn bà đã luống tuổi,cái tuổi duyên đã lặn vào
          trong nhưng đằm thắm thì có thừa.Không biết tôi gặp người đàn bà 
          đó hay là người đàn bà đó gặp tôi,chỉ bết rằng chúng tôi đang cùng
          ngồi bên một dòng sông thơ mộng.Đêm không trăng,nhưng trời thì lại 
          đầy sao.


          Chỉ tay về phía thành phố nhấp nháy ánh đèn Thanh Hằng 
          ( tên người đàn bà đó tự giới thiệu) khẽ nói với tôi:
          - Khi trước,nhà em ở đằng kia.ngay cạnh cây đèn sáng xanh xanh anh
          à. Nhà đối diện với một cây cầu,những khi xa các con,em thường nhìn
          lên đó,thi thoảng thấy chúng rắt ríu nhau đi qua là nước mắt lại trào ra.
          Em quên chưa nói với anh:Con Hoài chết khi nó còn quá trẻ,em thương
          và nhớ nó đến quặn lòng.Em cố sống vì còn 2 đứa con...chúng vẫn còn
          bé dại. Nếu em có mệnh hệ gì thì chúng biết dựa vào ai?Chúng có bố mà 
          cũng như không.Nhưng ngay cả lúc đó em nghĩ lại thì đã muộn rồi.Bệnh 
          tình em ngày càng nặng.Những cơn ho khạc ra máu thường xuyên và kéo
          dài đã đánh quỵ em từng ngày.Em phải cách ly chúng vì căn bệnh dễ lây.
          Khi em vô bệnh viện thì đã không thể cứu chữa.Bây giò,Anh biết không?
          Chúng nó khổ quá chừng...
          Nói đến đây,Thanh Hằng lẳng lặng bỏ đi.Trời cũng đã về khuya.Tôi theo 
          hút bóng Hằng.Thấy Hằng khuất vào một ngôi nhà cũ kỹ,cửa đã đóng.
          Tôi nán lại hồi lâu,rồi cũng quay về.
          Hôm sau,không ai hẹn ai,tôi vẫn ra ngồi đợi.đợi mãi,đợi suốt mấy đêm
          liền vẫn không thấy Hằng .Sốt ruột, tôi đến ngôi nhà cũ kia để hỏi thăm 
          Thấy một bà lão ý chừng là hàng xóm .Tôi vội vàng lễ phép :
          - Xin lỗi,Bà cho cháu hỏi:cô Hằng sống ở trong ngôi nhà kia mấy hôm 
         nay đi vắng a?
          Chưa vội trả lời,Bà lão nhìn tôi từ đầu tới chân,kinh ngạc:
          - Cháu quen biết Hằng từ hồi nào mà hỏi già như vậy?
          - Dạ!cháu vừa mới  quen 
          Bà lão la lớn:
          -Trời ơi!Cháu có biết không?cô ta đã chết cách đây có cả chục năm rồi.
          Ngôi nhà kia vắng chủ,bây giò để hoang đó.
         Tôi há mồm.không có lẽ là như vậy?Bà lão kia chắc lẩn thẩn mất rồi.Rõ
          ràng tôi đã ngồi nói chuyện với Hằng...
          Trời lạnh.Sương đêm.Tôi bỗng rùng mình.Bất chợt thấy xa xa bóng Hằng
          vật vờ như khóc than dưới ánh sao mờ tỏ.Tôi vội đi  về phía ấy...Có một
          chiếc ô tô chạy ngược chiều,đèn pha chói lóa,cứ thế rọi thẳng vào mắt tôi.
          Một tiếng nổ dữ dội.Khủng khiếp.
          Tôi giật mình tỉnh giấc,mồ hôi vã ra như tắm...
          Hằng đã chết cách hơn chục năm.Chỉ sau 3 tháng 1 ngày khi con Hoài mất.
          Giây phút cuối của cuộc đời,cô đơn đã đem đau khổ đi cùng. Không có một
          người thân bên cạnh.Biết thác gửi về đâu?
          Hỡi ôi! Một kiếp làm người sao mà ngắn ngủi?Có yêu thương,có giận hờn
          có cả buồn vui lẫn lộn,để rồi đã về với cát bụi mà sao vẫn khắc khoải chưa 
          yên?Có lẽ,chính vì thế Hằng đã tìm gặp tôi nơi lối cỏ đêm nào,bên một dòng
          sông thơ mộng-Dòng sông ấy rất dịu hiền,nhưng trĩu nặng phù sa.

Phần 3.Bất hạnh


           Lại một đêm tôi lang thang ngoài phố.Không gian tĩnh mịch lạ thường
          Loanh quanh hối lâu, tôi lại quay đúng bờ sông hôm nào tôi đã ngồi nói
          chuyện với Hằng.Câu chuyện mới chỉ bắt đầu về một cuộc đời dang dở
          Vẫn là Hằng ngồi đó,nhưng đêm nay,tôi thấy Hằng đẹp một cách lạnh
          lùng,nhưng đã là hoang dại.
          Tôi nghe lời Hằng nói như từ vũ trụ rất xa.Đó là lời từ bức thư tuyệt mệnh
          từ nỗi niềm gửi vào câu chữ.Yêu thương và giận hờn chưa đủ thở than
          ....Giữa cái nắng chang chang Thanh Hà và Thanh Hường đạp xe vào bệnh
          viện.Mẹ nhớ chúng nó và chúng nó cũng rất nhớ mẹ,chỉ mong sao mẹ sớm 
         khỏi bệnh mà về nhà với chúng .Thanh Hà mới chỉ 13 còn đứa em ít hơn chị 
          3 tuổi vì thế hai chị em rất cần có mẹ.Nhưng mẹ chúng đã qua đời.
          ....Hà vội quăng chiếc cặp lồng đầy cơm vung vãi ra sàn nhà,lao vào với mẹ 
         Mẹ  nằm đó bất động.Không hiểu sao,lúc đó Hà không khóc.Hà gọi đứa em 
         lại bên mẹ rồi lao ra khỏi cửa.đạp xe một mạch 5 cây số đến nhà dì để báo tin
          - Dì ơi! mẹ con chết rồi.
         Hà la lớn rồi ôm gì lấy người dì,lúc đó Hà mới khóc
         Hà khóc như chưa bao giò được khóc.Toàn thân mềm nhũn,đổ gục xuống 
         như tàu lá chuối...
         Hằng đã tắt thở,nhưng hồn thì vẫn còn dật dờ bên xác,thấy con dại mà đau
         lòng.Từ nay chúng sẽ không còn mẹ.không còn mẹ trên cõi đời này........
         Trời bỗng đổ cơn mưa,tôi chạy vội vào gốc cây.Quay đầu nhìn lại, tôi không 
         thấy Hằng ngồi đó nữa.Hạt mưa đã xóa mờ,xóa mờ tất cả.Tôi chìm sâu vào
         giấc ngủ vùi giữa đêm trắng của đất trời Phương Nam

  Phần Kết
          Đêm cuối cùng ở Phương Nam,Tôi tìm một góc khuất quán khuya
          ngồi với từng giọt cafe.Chủ quán xinh đẹp.nhưng rất khó đoán được
          tuổi là bao nhiêu.Cô ta sở hữu một điệu cười nửa  miệng kín đáo.
          Ánh mắt thường nhìn về phía xa....Quán vắng,chỉ mình tôi ngồi bên
          ly cafe,lim dim thưởng thức một bản nhạc không lời.
          Có tiếng ai đó hỏi từ phía sau:
          -Anh không nhận ra em ?
          Tôi giật mình quay lại.
          -Trời!sao em lại ở đây?
          Hằng không trả lời mà khẽ kéo ghế lại ngồi sát bên tôi 
          -Chuyện có bao giò hết đâu, phải không anh?
          Tôi im lặng vì biết rằng đó là ngụ ý của Hằng
          Vẫn cái giọng nhẹ nhàng xa thẳm như tiếng vọng từ trong vũ trụ bao la.
          -Hai đứa con em Thanh Hà và Thanh Hường đó.Chúng nó thương mẹ
          và ngoan lắm anh à.Khi em ra đi ,con Hà đã khóc hết nước mắt.Nó nói
          nó chưa kịp đem cơm cho em thì em đã đi rồi.Nó nghĩ em bị đói đó anh.
          Hà mới ít tuổi mà đã phải tự kiếm sống và nuôi em.Không biết các con 
          em bằng cách nào mà đã vượt qua,lớn lên và trưởng thành.Một bữa no
          kèm một bữa đói,khi mưa,khi nắng,khi ốm,khi đau em không thể giúp gì
          được.Tất cả một tay con Hà thu vén.Bố chúng nó thì không nói làm gì.bỏ
          mặc chúng sống côi cút trong ngôi nhà nhỏ,thi thoảng đưa ít tiền không 
          đủ cho chúng chi tiêu mấy ngày dè xẻn.Nó học khá nhưng nghỉ học để 
          nhường cho em.Bây giò em nó là giáo viên rồi anh ạ...
          Hằng buông một tiêng thở dài.hối hận vì trách nhiệm là mẹ.Hằng thấy
          nhớ các con.
          -Anh ạ.Em thương con Hà nhất.
          - Thế bây giò Hà sao rồi?Tôi vội ngắt lời
          -Thanh Hà đã lấy chồng có 2 con và sống rất hạnh phúc .vì thế em không
          còn buồn 
 nữa.Thấy các con vui là em vui rồi.
          -Đêm nay,anh đã nghe em kể chuyện.Em khao anh thêm một ly cafe nữa 
          nhé.Em sẽ ngồi cùng uống với anh
          Tôi chưa kịp khước từ thì Hằng đã bưng ra hai ly cafe,một cho tôi và một
          cho Hằng. Và thế là tôi đã có một tối chọn vẹn bên Hằng.Biết rằng Thanh
          Hằng chỉ là hồn với bóng,nhưng tôi nghe gì và thấy gì đều kể lại cho các
          bạn.Dẫu sao thì câu chuyện đó vẫn là sự thực.

31 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Thưởng TEMMMMMM cho nhà báo một ly cafe nóng thơm ngon nè , ngày chủ Nhật an lành hạnh phúc nhé .
      [img]http://i1264.photobucket.com/albums/jj485/gianghuong1/color_c01_zps65dd9479.gif [/img]

      Xóa
  2. Ghé qua thăm em, đọc được câu chuyện của anh DL, chử nhỏ quá nên tỷ đọc kg kỹ, mai mốt sẽ qua thăm và đọc lại sau nha, nhưng hình thì kg xem được tấm nào cả, chả hiểu vì sao, chúc cuối tuần vui nha em gái , tỷ về

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Tỷ yêu ! Hôm nay 20 -1-2103 rồi hỏng biết chị NL bay về TP.HCM chưa nhỉ ? em gái đang mong chị NL alo để cafe với chị , không thôi chị bay về bên ấy mất . Rảnh rồi em gái mời Tỷ sang đọc câu chuyện của anh ĐL nhé , Chúc Tỷ luôn mạnh khỏe xinh đẹp.

      Xóa
  3. Cảm thông và cùng xin được chia sẻ về hoàn cảnh éo le đó

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh ghé thăm và chia sẽ , chúc anh ngày Chủ Nhật hồng .

      Xóa
  4. Cuộc sống không bao giờ phẳng lặng và an nhàn cả
    Mà chỉ có những người không sợ chùn chân mỏi gối, không sợ hy sinh gian khổ để tìm sợ trưởng thành..đấy cũng chính là HP!
    Chúc em gái luôn vui khỏe và HP nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai ddcj được câu nói của anh trai "Cuộc sống không bao giờ phẳng lặng và an nhàn cả" đều cảm thấy như được an ủi vậy hiiiiiiiii.... Cố găng giữ gìn sức khỏe nha anh trai BL những ngày cuối năm này công việc bận rộn .

      Xóa
  5. Nhà ai một màu tím ngọt ngào quá vậy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. EM gái cám ơn chị . Em thích Tim tím giống những căn nhà củ của chị hiiiiiii...!!!Chủ Nhật vui khỏe hạnh phúc chị nhé .

      Xóa
  6. Hạnh phúc thì mau qua, còn khổ đau thì luôn tiếp nối.Đời là vậy! Khổ đau chồng chất khổ đau ấy là NGHIỆP CHƯỚNG.Chúng ta nghĩ rằng Hằng là HỒN MA giữa dương thế.Còn chúng ta thì sao? Không là một HỒN MA vật vờ đây đó sao??? "...Chiếc bóng bôn ba mang mặt nạ người,
    "Lê gót cuối trời chọn chốn chôn thây!"...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng , vậy em gái Giáng HƯơng cũng là một hồn ma vậy vờ đây hiiiii...!!! Cám ơn NNT đã ghé thăm và chia sẽ câu chuyện thật buồn của môt kiếp làm người , làm vợ , làm mẹ .

      Xóa
  7. Thăm em và đọc truyện sau nhé!
    Chúc GH khỏe vui va xinh đẹp mãi nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. EM cám ơn chị đã ghé thăm , Hoa tặng chị ngày Chủ Nhật tươi hồng nè , luôn trẻ khỏe và xinh đẹp chị nhé . [img] http://i1264.photobucket.com/albums/jj485/gianghuong1/AyS5wGH0OGRWhJl0e8u5Vg_zps4d193b17.jpg [/img]

      Xóa
  8. Qua thăm bạn chúc ngủ ngon nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn ThanhBinh Phan đã ghé thăm , ngày Chủ Nhật nhiều yêu thương và ấm áp nhé .

      Xóa
  9. Câu chuyện kể lại như từ một người gặp được hồn ma,đủ mọi cảm xúc vui buồn giận thương không biết nói sao,đúng là một kiếp đời hồng nhan mà phận bạc.Cách viết rất hay...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng hòng nhan bạc phận bạn nhỉ! vậy Giáng Hương không thích mình hồng nhan , xấu xấu một chút cho bình yên bạn hén , này bạn thấy không Giáng Hương cũng xấu xí quá chừng hiiii... cám ơn bạn đã ghé thăm và chia sẽ , Giáng Hương rất vui được làm quen với bạn. Chúc ngày chủ nhật an lành bạn nhé .

      Xóa
  10. Sang thăm em gái xinh đẹp nè ! Ngày chủ nhật thật tươi hồng nhé em gái iu !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ồ chị của em , sao không phải là Hoa Vàng , mà lại là Cúc Nguyễn vậy chị . Chúc chị của em luôn mạnh khỏe trẻ và xinh đẹp. Hoa vàng thật đẹp tặng chị ngày cuối tuần nè .

      [img]http://6.share.photo.xuite.net/hlele3109/16da28f/4181819/175124820_l.jpg[/img]

      Xóa
  11. Trả lời
    1. Cám ơn anh đã ghé thăm .Giáng Hương rất vui được làm quen với anh . CHúc tối Chủ Nhật đông đầy yêu thương.

      Xóa
  12. Bài viết của Cấn Đình Loan hay em à . Ngày mới chúc em vui nhiều nhé .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh NT . Tói đông đầy yeu thương nhé !

      Xóa
  13. [img] http://2.bp.blogspot.com/-KjYp50E4K6w/ULMRsXyPIYI/AAAAAAAAFlI/g5SlgFNqXHM/s640/anh-dep-tinh-yeu-11.jpg [/img]
    CHÚC CHỊ NGÀY MỚI TRÀN ĐẦY YÊU THƯƠNG

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Món quà của em chị thích lắm . cám ơn em trai, luôn vui khỏe hạnh phúc em nhé !

      Xóa
  14. lÂU QUÁ GH NHỈ.QUA NHÀ BẠN HỌC THÊM ỨNG XỬ GIA ĐÌNH.CHÚC BẠN KHỎE CÔNG TÁC TỐT.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng cũng lâu lắm rồi Giáng Hương mới tạo lại ngôi nhà cho mình đấy , gặp lại bạn bè cảm giác ấm áp thật.

      Xóa
  15. Một entry cảm động đày ắp tính nhân văn . Anh chia sẻ cùng em em nhé!

    Trả lờiXóa
  16. Chúc Em ngày mới nhiều niềm vui. Tết đến nơi rồi....

    Trả lờiXóa
  17. Năm mới em gái chúc anh Jacky Đăng làm ăn phát tài tiền vào như nước , để bay về VN thăm bạn bè gia đình và người thân nha. Tặng anh tiền xưa của của VN nè .

    [img]http://2.bp.blogspot.com/-Zwpdiu34MMk/TzYN5ol_AgI/AAAAAAAALjo/wNbaP1ECi3c/s400/7minhphuc2us22006110404.jpg [/img]

    Trả lờiXóa

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]