Trang chủ

Powered By Blogger

FLASH ĐẸP TẾT "ÂM LỊCH"

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Nước Mắt Có Bao Giờ Chảy Ngược

TP. Hồ Chí Minh , ngày 20 tháng 10 năm 2012
Ông nội kính mến !Đã lâu lắm rồi con không được gặp ông nội, cũng không viết thư thăm Ông . Ông ơi ! Thứ tư tuần này là kỷ niệm 100 ngày mất của ông .Cháu đặt bức thư này trên bàn thờ ông , cháu nghĩ rằng ông sẽ đọc được nó và hiểu được nổi nhớ thương mà cháu dành cho ông . Ông ơi ! từ ngày ông mất , cháu rất buồn vì vắng ông , mỗi khi đi học về cháu không còn thấy ông hằng ngày nằm trên võng chờ cháu nữa. Cũng không ai bênh vực cháu , mỗi khi cháu phạm lỗi bị mẹ trách phạt ......! cũng không ai chọc ghẹo cháu , Cháu nhớ nhất là ông rất thích chơi trò trốn tìm với cháu , và Ông rất thích ngồi xem ti vi cùng với cháu . Bây giờ sau những giờ tan trường về cháu chạy ào vào phòng ông , mở cửa không còn thấy bóng dáng quen thuộc của ông ngồi xem ti vi nữa , cháu nhớ ông đến rơi cả nước mắt . Ông ơi ....!!! Thôi thư đã dài cháu xin dừng bút nhé , vì cháu không thể viết gì thêm được nữa khi cháu khóc như thế này . Nơi xa xôi ấy cháu cầu cho ông được luôn mạnh khỏe , và cháu hứa cháu sẽ học thật giỏi để ông vui lòng Cháu nội của ông

 Bin




Hai tuần nay cô giáo ôn cho cả lớp đề tài viết thư để chuẩn bị cho kì thi Giửa kì 1 . Cô ra đề văn , viết thư thăm ông . Giáng Hương bảo nhóc Bin , con viết thư cho Ông đi . Thế là Bin viết lá thư này cho ông . Đi một vòng Giáng Hương vào xem nhóc làm bài thế nào , thì thấy nhóc Bin nhà ta ngồi khóc thút thít , Giáng Hương hỏi , sao con  không viết cho xong mà lại ngồi khóc ? mà sao con   lại khóc? . Bin thỏ thẻ trả lời " Con nhớ Ông Nội " Nghe con trẻ nói Gianghuong cũng không kềm được nước mắt .Làm sao không nhớ được khi Ông nội sống với Bin ẫm bồng Bin và thương yêu Bin nhất .

Bin là đưa cháu trai duy nhất được sống cùng ông nội . Nên được ông hết mực thương yêu và chiều chuộng . có món ăn ngon Ông luôn dành riêng cho Bin , (Phần Bin lúc nào Giáng Hương cũng dành phần cho con trai chứ , phần ông nội cũng có ấy vậy mà lúc nào ông cũng không dùng hết lại cất riêng dành cho cháu Bin cưng ) Ông rất lấy làm vui và hạnh phúc khi mỗi buổi chiều sau giờ tan học Bin về nhà , mở cửa phòng thò đầu vào " Thư ông nội con đi học mới về " Cứ thế nhóc ở miết trong phòng chơi với ông luôn , ông mở tủ lấy ra những thức ăn , những trái nho chín mộng mà ông đã để dành , đưa cho cháu nội cưng . Hai ông cháu quay quần xúm xích , đôi mắt nụ cười tràn đầy hạnh phúc .Mỗi năm cứ đến 13-12 sinh nhật Bin ,  Gia đình lấy ngày đó là ngày mừng thọ ba , vì vậy năm nào cái bánh sinh nhật nhỏ bé của Bin luôn được nằm cạnh cái bánh sinh nhật của ông nội .


Vào những ngày cuối tuần Bin được nghỉ học ở nhà , nhưng buổi sáng Bin phải đi học Anh văn . Đến giờ cơm trưa Giáng Hương dọn cơm cho Ba ăn trước vì sợ muộn vì Ba ăn cơm rất sớm , ấy vậy mà Ba không vào , cứ ngồi mãi ở võng chờ Bin về , Ba nói " Chờ thằng Thiện về ăn cho vui luôn " Đấy mọi người thấy không tình yêu của ông Nội dành cho Bin như vậy đấy . Ông luôn trân trọng tình cảm và rất quý các cháu . Ba rất thích con cháu quay quần về đông đủ , cho vui nhà vui cửa , Biết ý Ba thích thế nên thỉnh thoảng Giáng Hương phải chịu cực một chút , đi chợ nấu vài món rồi alo cho các anh chị về quay quần ăn uống , Ba ngồi đấy chứ có ăn được gì đâu , nhưng ánh mắt Ba sáng ngời niềm hạnh phúc , khi nhìn thấy con cháu đứa nào cũng thành đạt , chăm ngoan hiếu thảo . ĐÓ là niềm hạnh phúc lớn nhất mà bất cứ ai đã làm cha làm mẹ điều mong muốn con cháu mình được như vậy . Tấm lòng , tình yêu của những người cha người mẹ bao la không có gì sánh bằng phải không các bạn ? Giáng Hương cảm thấy mình rất là may mắn , và hạnh phúc khi được làm con dâu của Ba . May mắn được cảm nhận tình cảm cha con của cha dành cho Giáng Hương , một thứ tình cảm mà không gì so sánh được . Để đáp lại tình cảm ấm áp gia đình đó Giáng Hương luôn nhủ với lòng mình , sẽ cố gắng chăm sóc Ba , vì chỉ duy nhất một mình Giáng Hương là người con dâu may mắn được sống gần gũi với cha già . Và từ đó bệnh tình của Ba chỉ có một mình Giáng Hương là biết rỏ . hàng tháng đưa ba đi khám định kỳ , tháng nào Bác sỉ thông báo sức khỏe ba ổn là Giáng Hương thở phào nhẹ nhõm , còn ngược lại thấy lo ghê lắm .Về nhà Ba ốm không ăn , ngủ không được , suốt đêm cứ thao thức lục đục mãi trong phòng , nhìn ba thấy mà thương , nhưng Giáng Hương không biết phải làm gì để san sẽ với Ba . Chỉ biết thường xuyên để ý ngó chừng ba những lúc ngủ .
Điều đặt biệt là cả gia đình Giáng Hương may mắn được sống cùng với Ba . Một người cha luôn hi sinh bản thân lo cho các con . Cả đời lam lủ khó nhọc nắng mưa , lo cho 10 người con , tám trai và 2 gái .Mọi người con khi đã thành gia thất điều được ban cho nhà cửa ruộng vườn đầy đủ, tạo mọi thuận lợi nhất cho các con được ấm no hạnh phúc .
Ba chồng Giáng Hương là một người cha rất hiền , 15 năm về nhà làm dâu Giáng Hương chưa một lần bị ba lớn tiếng la rầy .  Tính Ba không luôn sợ làm phiền người khác , vì vậy tuy sống cùng ba nhưng Ba không cho người con nào giặt dũ quần áo cho mình , tất cả đều do ba làm. Mỗi khi thấy ba ngồi giặt cái áo , Giáng Hương lân la bên cạnh nói " Ba để con giặt cho " ba nhất định không cho làm , luôn miệng nói được rồi ba làm được mà . Đến những bữa cơm gia đình cũng vậy , mỗi khi ăn xong là ba đứng dậy đem chén đi rửa luôn .
Nhú nhất là những ngày cuối cùng của Ba , Ba yếu lắm ấy vậy mà Ba cũng không muốn làm phiền các con , đi tới đi lui khó khăn ấy vậy mà cũng rán ngượn ngồi dậy đi 1 mình , đôi lần té lăn ra đất lúc nữa đêm , vì vậy mà Ba mất . Đêm cuối cùng hai vợ chồng Giáng Hương thức trắng bên cạnh giường Ba , nhìn Ba thở yếu ớt thật đau lòng . Không ngờ lần pha cho Ba ly sửa ấy lại là ly sửa cuối cùng .