Khoảnh Khắc NGọt Ngào
Hãy sống trọn vẹn từng ngày ngay từ bây giờ các bạn nhé !
Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014
Ơn Cha Nghĩa mẹ
Chúng con nghe rằng ;" Nước sông kia có nguồn mới chảy"Hạt thóc kia có cấy mới lênPhàm phu cho đến thánh hiềnNếu không cha mẹ sao nên thân này
Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013
Nếu Chỉ Còn Một Ngày Để Sống
Đây là bài viết tôi tâm đắc, xin chia sẻ với tất cả mọi người thông điệp "Hãy yêu và chăm sóc chính bản thân mình vì nếu bạn không làm điều đó được, bạn sẽ không bao giờ yêu ai được cả, thời gian không bao giờ chờ đợi mình".
Sẽ là một ngày không như...mọi ngày.
Không đủ thời gian để nói lời cảm ơn.
Không đủ thời gian để nói lời xin lỗi.
Không đủ thời gian để nói lời chia tay.
Không đủ thời gian để làm những điều mình muốn.
Không đủ thời gian để yêu nhiều hơn.
Không đủ thời gian để bớt giận hờn.
Không đủ thời gian để tẩy xóa những day dứt, những chua cay.
- Sẽ là một ngày không như...mọi ngày.
Nếu bạn còn một ngày để sống bạn sẽ làm gì?
Từ hồi còn nhỏ, tôi thường hay tự hỏi, tại sao mình lại sinh ra trong đời này?
Mình sống để làm gì?
Ý nghĩa của cuộc sống là gì?
Sau này lớn lên một chút, chứng kiến cuộc đời có nhiều thù hận, lừa dối, cãi vã, đôi lúc tôi càng cảm thấy chán nản, tôi tự hỏi chẳng lẽ cuộc đời chỉ có thế? Vậy con người sống để làm gì?
Tóm lại, ý nghĩa lớn nhất của cuộc sống chính là: Có một ai đó để yêu, có một việc gì đó để làm, và có một điều gì đó để mà hy vọng.
Nếu bạn còn một ngày để sống?
Bạn sẽ nghĩ tới những ai?
Bạn còn tâm nguyện gì chưa làm không?
Khi đọc tới đây, bạn đừng quên thăm hỏi những người bạn đang nghĩ tới, đừng quên bắt tay vào thực hiện những ước mơ của mình.
Bạn hãy sống như ngày mai phải chết, yêu như ngày mai phải cách xa, thực hiện ước mơ của bạn như thể nó là cơ hội cuối cùng trong cuộc đời bạn. Và cuối cùng, sống thanh thản, tự do, tự tại. Cuộc đời có bao nhiêu đâu mà bon chen, ganh đua, nghi kị lẫn nhau. Hãy dành những thời khắc ấy cho tình yêu, cho những điều tốt đẹp. .
- Cuộc đời có bao nhiêu đâu mà bon chen, ganh đua, nghi kị lẫn nhau. Hãy dành những thời khắc ấy cho tình yêu, cho những điều tốt đẹp.
Nếu lỡ mình chỉ còn sống được một ngày thì sao nhỉ? Có nhiều điều mình phải làm. Hai mươi tư giờ mình sẽ chia thật đều: sáu giờ cho bạn bè, sáu giờ cho gia đình, sáu giờ cho người ấy và sáu giờ cho bản thân. Nhiều khi nghĩ bản thân mình nhận được gì từ mọi người và mình làm được gì cho mọi người hay chưa? Mình sẽ làm thật nhiều cho những người mình yêu thương. Dù điều đó không lớn, không quan trọng nhưng mình hi vọng những người mình yêu mến sẽ cảm thấy điều đó quý giá.
Nếu chỉ còn một ngày được sống, mình muốn ngày đó trời sẽ mưa. Vì mình thích trời mưa ! Mình nhớ có một người từng nói mình thế này: “Bạn bảo bạn yêu nắng, tại sao khi nắng lên bạn lại đội mũ? Bạn nói bạn yêu mưa, tại sao khi mưa trĩu hạt bạn lại bung dù để cho hạt mưa không chạm vào bạn?". Mình rất thích câu nói đó, một ngày để sống, mình sẽ sống trọn với cơn mưa, để cho mưa ôm lấy mình, ôm lấy đôi mắt mình, hôn lên đôi môi mình. Trời mưa khiến tim mình vui, mình thích tiếng mưa rơi, thích tiếng cười của những đứa trẻ thơ trong mưa, nó khiến mình yêu cuộc sống hơn.
ĐỢI!
Nếu chỉ còn một ngày để sống, mình sẽ không bên "ấy" đâu. Mình chỉ gặp "ấy" một lát thôi, mình sẽ đi ngay. Vì mình không muốn "ấy" chiếm hết cả một ngày cuối cùng của mình. Vì khi ở bên "ấy", mình không thể dứt ra được. "Ấy" cho mình một cảm giác ấm áp, một cảm giác được che chở, bên "ấy", mình thấy an toàn hơn bao giờ hết. Một ngày! Có lẽ không đủ cho một câu chuyện, không đủ cho một cái ôm, không đủ cho một nụ hôn và hơn hết không đủ cho một tình yêu "ấy" nhỉ! Nhưng mình nguyện yêu "ấy" cho dù chỉ một ngày thôi, mình thấy hạnh phúc lắm rồi. Đừng cố quên "ấy" ơi! Hãy giữ tình yêu của mình vào tim . Hãy cứ nhảy múa cho đến khi môi có thể mỉm cười khi nghĩ về tình yêu ấy. Một người kỉ nữ thực thụ có thể cười trong những lúc đau khổ nhất. Mình yêu "ấy" không bằng đôi mắt, không bằng đôi tai mà bằng trái tim.
Mình chỉ mong “ấy" đến bên mình, nắm tay mình, ôm mình vào lòng và yêu mình bằng cả trái tim. Để mai kia lỡ mình không còn bên "ấy" nữa lỡ tai mình không còn nghe được giọng của "ấy" , lỡ mắt mình không còn được nhìn thấy "ấy" và tim mình không còn được đập chung nhịp với "ấy" thì mình cũng không hối tiếc vì được bên "ấy" lần cuối. Một ngày! Chỉ đủ cho mình nhìn "ấy", đủ cho mình nói câu "I love you" với "ấy". Dù chỉ một ngày nhưng là một ngày ý nghĩa thì một ngày đó mình sống đâu có lãng phí phải không "ấy"? Mình ước giây phút này lặng mãi để tim được bình yên, mình được phép nhớ về "ấy". Mình thích cách "ấy" cười và nhìn mình nó khiến tim mình ấm áp. Mình không tìm thấy cảm giác đó ở những người xung quanh. Mình yêu "ấy" đơn giản vì "ấy” khiến mình hạnh phúc. Vui lên "ấy" nhé! Ấm áp và không còn u tối nữa.
- .
Một ngày của mình phải kết thúc thôi, bao nhiêu đây đủ khiến mình cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa. Dù còn một ngày để sống, mình rất vui vì những gì mình làm được. Mình không muốn một ngày cuối cùng của mình trôi qua vô ích. Mình muốn sống trọn vẹn về thời gian lẫn ý nghĩa như thế cuộc sống của mình mới có ích. Mình không thấy hối tiếc vì góp hơi thở, góp nhịp tim vào mặt đất này.
Con người ai cũng có tình thương cả, tại sao phải để đến ngày cuối cùng mới trao yêu thương?
Mở lòng mình đi nào!
Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013
Du lịch CamBoDia
Sáng 22-6-2013 hai chị em Giáng Hương đi du lịch CamBodia , hai chị em ngồi trên chiếc xe hiện đại đầy đủ tiện nghi nào nghế có maseger , tay phone , màng hình , hai chị em tự làm vài kiểu hiii....
Đúng 13g đoàn đến khách sạn Nagaworld một khách sạn 5 sao với những Casino lớn , họ chơi suốt đêm , Giáng Hương xem chẳn hiểu gì hiiii.,.!
Đúng 13g đoàn đến khách sạn Nagaworld một khách sạn 5 sao với những Casino lớn , họ chơi suốt đêm , Giáng Hương xem chẳn hiểu gì hiiii.,.!
Đại diện Nhật Bản
Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013
Những đĩa thức ăn đẹp như tranh
Vừa đam mê hội họa và ẩm thực, nghệ sĩ kiêm kiến trúc sư người Malaysia - Hong Yi đã sáng tạo nên những đĩa thức ăn đẹp mắt từ các nguyên liệu quen thuộc.
>> Mẹo chọn mua hải sản tươi ngon
>> Tự làm bánh pizza ngon như ngoài hàng
>> Chè khoai lang và hạt sen
>> Mẹo chọn mua hải sản tươi ngon
>> Tự làm bánh pizza ngon như ngoài hàng
>> Chè khoai lang và hạt sen
Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013
Viết cho Đất và Người nơi ta đã, đang và sắp bước chân qua…
Viết cho Đất và Người nơi ta đã, đang và sắp bước chân qua…
Nhớ, từ khi nào đó đã nói: "Vì có Đời và Đạo nên con người ta mới có hai chữ Đa Đoan".
Đời người như một dòng sông, cứ trôi mà chẳng biết đợi mình phía trước là gì. Hy vọng, niềm tin, khổ đau, hạnh phúc… Thậm chí là những kế hoạch cuộc đời đã được vạch ra rất chắc chắn, vững vàng. Nhưng cũng không thể là đáp án cuối cùng. Chỉ khi nào sợi dây giữa ta và đời đứt...
Đã mang kiếp phận người, ta cũng thế. Trôi trên sông đời…
Những quãng đường ta đã đi qua…
Có những khoảnh khắc niềm vui, hạnh phúc như không bờ bến...
Có những tổn thương tưởng chừng có thể quật ngã một ta bé nhỏ…
Có khi cô đơn như khiến ta rơi xuống một vực sâu không đáy…
Có đêm nằm xuống ngủ, nước mắt lăn dài, ta đã mong rằng, hãy chìm trong một giấc ngủ mãi mãi, đừng bao giờ tỉnh dậy...
Có lúc phải đau đáu kiếm tìm một tâm hồn trong vô số những Con Người mà ta đã gặp…
Có những đoạn đường ta đi qua vội vã, để rồi phải ngoái lại nhìn…
Có những cuộc kiếm tìm bất tận, mà khi sực tỉnh, ta chẳng biết mình tìm gì, cần gì…
Bởi ta muốn ta là Con Người.
Vấp ngã, rồi đứng lên, đi tiếp, có gì đâu! Khi đi qua, tất cả với ta nhẹ tựa lông hồng.
Nhưng mỗi bước về sau, ta càng thận trọng hơn, chậm rãi hơn, cứng cáp hơn… để cảm nhận thật sâu trong từng khoảnh khắc. Để yêu thương hơn những con người đã, đang, và sẽ lướt qua đời mình, dù chỉ trong thoáng chốc.
Duyên! Dường như những con người ta gặp, những mảnh đất ta đi qua đều là Duyên.
Có những nơi ta đi qua, những người ta gặp mà tâm hồn ở lại. Giằng co, mâu thuẫn, để rồi bước chân đi mà lòng xon xót. Là “đất hóa tâm hồn” hay tâm hồn đang hòa vào người, vào đất? Ta không biết nữa. Bởi đa cảm hay do ta đã yêu mọi thứ quá nhiều, yêu đến đam mê và hóa mình vào nó...
Vậy nhưng ta vẫn đi. Vì những chặng đường dài đang ở phía trước chờ đợi ta đến để gieo hạt giống yêu thương.
Biết gặp gỡ là Duyên nhưng sông đời không dừng lại. Và mỗi người cần một con đường riêng trong cuộc kiếm tìm đích đến. Ta biết, trên những ngả rẽ đời mình, có thể không ai là bạn đồng hành vĩnh viễn. Vậy nên ta muốn gửi những yêu thương ở lại trên mỗi bước chân đi. Nắm bắt tương lai không có nghĩa là xóa đi quá khứ. Ta tin thế. Và ta vui khi biết mình còn có thể nắm giữ được nhiều điều tốt đẹp.
Nhưng thỉnh thoảng vẫn thảng thốt giật mình để lệ rơi khóe mắt khi: "Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực..." - Không biết gần 70 năm trước Thâm Tâm nghĩ gì khi viết câu ấy? Có giật mình, bàng hoàng giống như ta? Hoảng hốt giật mình ngay cả khi đã biết.
Mong rằng, mười năm, hai mươi năm sau, hay lâu hơn nhiều nữa trong cuộc hành trình đi tìm đích đến, ta lại có Duyên để được gặp nhau.
Mong rằng, những yêu thương đã gieo không bị thời gian và bụi đời mai một...
Mong rằng, những chặng đường phía trước sẽ có nhiều hạt được nảy mầm mỗi bước ta qua.
... Để tròn Duyên với Đời và Đạo khi dòng sông dừng lại trong ta.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)